拼音qióng líng
注音ㄑㄩㄥˊ ㄌ一ㄥˊ
繁体穹靈
词性
⒈ 天神。
⒈ 天神。
引《北史·魏纪四·孝明帝》:“实望穹灵降祐,麟趾众繁。”
⒈ 天神。
引《北史·卷四·魏肃宗孝明帝本纪》:「实望穹灵降祐,麟趾众繁。」