拼音fēng zhàng
注音ㄈㄥ ㄓㄤˋ
繁体峰嶂
词性
⒈ 高峻的山峰。
⒈ 高峻的山峰。
引唐 李白 《望黄鹤山》诗:“巖峦行穹跨,峯嶂亦冥密。”
唐 卢纶 《题天华观》诗:“峯嶂徘徊霞景新,一潭寒色絶纤鳞。”